Trong lĩnh vực lập trình, thuật toán Egg Dropping Problem là một vấn đề kinh điển và thuyết phục, đặc biệt trong các vòng thi lập trình và phỏng vấn kỹ thuật của các công ty công nghệ hàng đầu. Mục tiêu của bài toán này là xác định số lần thử nghiệm ít nhất cần thiết để tìm ra tầng tối đa từ đó quả trứng có thể rơi xuống mà không bị vỡ, trong khi vẫn đảm bảo mức độ chính xác.
Bài toán được phát biểu như sau:
Cho một tòa nhà có n
tầng và k
quả trứng. Nhiệm vụ của bạn là tìm ra tầng cao nhất mà từ đó khi thả quả trứng, quả trứng không bị vỡ, và làm sao để số lần thử nghiệm ít nhất có thể. Mục tiêu là xác định một giải pháp tối ưu để tìm ra giới hạn này.
Giải pháp năng động hóa
Thuật toán Egg Dropping Problem có thể được giải quyết bằng phương pháp lập trình động, đây là phương pháp tiếp cận khá trực quan và mang lại hiệu quả cao. Dưới đây là một cách tiếp cận tổng quan:
-
Xác định trạng thái của bài toán:
- Các trạng thái được định nghĩa bởi hai biến số:
E
(số quả trứng còn lại) vàF
(số tầng).
- Các trạng thái được định nghĩa bởi hai biến số:
-
Hàm chuyển trạng thái:
- Nếu bạn thả quả trứng từ tầng
x
và nó vỡ, bạn cần kiểm trax-1
tầng dưới. - Nếu quả trứng không vỡ, bạn cần kiểm tra
n-x
tầng phía trên.
- Nếu bạn thả quả trứng từ tầng
-
Biểu thức quy hoạch động:
- Giả sử
dp[E][F]
là số lần thử nghiệm tối thiểu cần thiết choE
quả trứng vàF
tầng. - Biểu thức chuyển dời là:
dp[E][F] = min(1 + max(dp[E-1][x-1], dp[E][F-x]))
với tất cả các giá trị
x
từ1
đếnF
. - Giả sử
Cài đặt bằng ngôn ngữ lập trình Python
Dưới đây là một ví dụ cụ thể về cách cài đặt thuật toán này bằng Python:
def egg_drop(E, F):
dp = [[0 for _ in range(F + 1)] for _ in range(E + 1)]
# Một tầng cần ít nhất 1 thử nghiệm cho dù có bao nhiêu quả trứng
for i in range(1, E + 1):
dp[i][1] = 1
# Số thử nghiệm cần thiết bằng số tầng nếu chỉ có 1 quả trứng
for j in range(1, F + 1):
dp[1][j] = j
for i in range(2, E + 1):
for j in range(2, F + 1):
dp[i][j] = float('inf')
for x in range(1, j + 1):
result = 1 + max(dp[i - 1][x - 1], dp[i][j - x])
if result < dp[i][j]:
dp[i][j] = result
return dp[E][F]
E = 2 # Số quả trứng
F = 10 # Số tầng
print(f"Số thử nghiệm tối thiểu cần thiết là: {egg_drop(E, F)}")
Giải thích thuật toán
-
Khởi tạo mảng:
- Ta tạo một mảng hai chiều
dp
với kích thước[E+1][F+1]
để lưu kết quả cho từng trạng thái.
- Ta tạo một mảng hai chiều
-
Điền giá trị cơ bản:
- Số thử nghiệm cần thiết cho một quả trứng và
j
tầng làj
, vì bạn phải thử từ tầng 1 đến tầngj
.
- Số thử nghiệm cần thiết cho một quả trứng và
-
Phép duyệt qua các tầng:
- Duyệt qua tất cả các tầng và tính số lần thử nghiệm tối thiểu cho mỗi tầng sử dụng công thức quy hoạch động.
Tối ưu hóa
Phương pháp cơ bản của thuật toán Egg Dropping Problem yêu cầu thời gian tính toán là O(E * F^2)
. Có thể tối ưu hóa thuật toán sử dụng tìm kiếm nhị phân để giảm độ phức tạp xuống O(E * F log F)
.
Kết luận
Thuật toán Egg Dropping Problem không chỉ là một ví dụ tuyệt vời về quy hoạch động trong lập trình mà còn giúp mở rộng sâu sắc khả năng tư duy tối ưu hóa. Việc hiểu rõ và cài đặt đúng thuật toán này sẽ giúp bạn giải quyết được nhiều bài toán tương tự và cải thiện kỹ năng lập trình của mình.
Comments